Tế Điên Ḥa Thượng

 

Người đi từ cuộc mộng nào
Một thanh gậy trúc, một bầu rượu say
Giả điên giả tỉnh ngất ngây
Mà thương nhân thế cuồng quay luân hồi

Người vào sinh tử dạo chơi
Thỏng tay phố thị, mỉm cười an nhiên
Tâm vô lượng, trí uyên nguyên
Đem Tăng hoà Tục là duyên đạo-đời

Mai kia, đại mộng qua rồi
Cửa không là chốn thảnh thơi người về.

 

 

 

T́m

 

chập chờn mê - tỉnh...mơ hồ...
t́m con trâu trắng lạc bờ cỏ xanh
tay ôm mấy quyển kinh lành
nương thuyền Bát Nhă tập tành Chân Như

quê hương khuất nẻo trầm phù
quẩn quanh một cơi huyễn hư vọng t́m
có lần thấy dấu tịch nhiên
rồi quên như những vết tiền thân, qua...

t́m tâm - tâm hăy c̣n xa
t́m ta - ta thấy trong ta ..mất - c̣n

DIÊU LINH

 

 

 


 
Bài vở đóng góp xin gửi về: baivochanhphap@gmail.com
Copyright © 2009 Chanh Phap Newspaper
Last modified: 04/02/10