Thời quê
Giòng ánh trăng có còn trôi trên sông
Mùi sóng đêm còn nồng theo hương cỏ
Lòng viễn khách vẫn còn đây bỏ ngõ
Cố hương ơi tím ruột nỗi mong chờ
Vườn cau xưa gió còn thổi lao xao
Hương cau xưa còn đắm đuối lối vào
Trăng hạ tuần còn chênh chếch bóng
Trang nghiêm đứng đợi giấc xuân đào
Là nhung nhớ của muôn vàn kỉ niệm
Thu cứ qua cho chất ngất mong chờ
Đêm Tây phương bối rối những cơn mơ
Những cơn mơ dật dờ không rõ nét
Quê hương đó dòng sông Trà còn có
Bão tháng mười đê vỡ lụt ngập nhà
Đầu tháng giêng gió xuân buốt thịt da
Chợt tháng bảy nắng như là lửa đổ
Nhớ quê hương thương cái nghèo cái khổ
Những xóm làng gầy guộc cả lối đi
Người xót người cũng chẳng biết giúp gì
Câu nhơn nghĩa đôi khi thành sáo rỗng
Đến bao giờ cho huy hoàng ước vọng
Rồi một ngày được gói ghém trở về
Được một lần thơ thẩn dưới trăng quê
Mà mỉm cười với dòng sông xanh biếc.
PHỈ THÚY