Ông tăng qua đò
Ông tăng xuống núi về qua
Tiền đò phải trả bằng ba người thường
Vì chưng liếc trộm má hường
Ngồi đò quên cả nước đương xuôi dòng!
Tuần sau ông lại xuống đồng
Bốn lần hơn để trả công lái đò.
Lân la mới hỏi thăm dò:
Vì đâu nên nỗi xin cho tỏ tường?
Kìa kìa sông nước như gương
Bóng em đáy nước còn vương mắt thầy!
Tháng ngày gió thổi mây bay
Ta Bà khổ vẫn đắm say lòng người.
Năm sau cô lái đò cười:
Tiền đò xin trả bằng mười lần hơn!
Một lời tỏ rõ nguồn cơn:
Dù thầy nhắm mắt vọng - chơn hãy còn
Trăng già mà núi vẫn non
Lần qua đò chót là con Phật rồi.
Bồng bềnh con nước vẫn trôi
Sông mê sóng vọng đã nhồi bao phen
Giữa dòng nở đóa hoa sen!
............
Người đẹp - túi da
Biết rằng giả tạm mỹ miều
Nhưng đời vẫn thấy yêu kiều làm sao!
Tâm như sóng biển dâng trào
Quên túi da thối ôm vào chẳng buông.
Trả lời bạn tôi
Sen vàng - Lạc Quốc từ đây
Hồng danh lục tự đủ đầy pháp môn
Thị thành cho chí sơn thôn
Nhất tâm niệm Phật thật con... Di Đà.
Du Tâm lãng TỬ