Bèo dạt
Người về đi dưới nắng chiều,
Nỗi sầu cổ độ buồn hiu hắt lòng
Đời bao nhiêu nỗi long đong
Sá chi bèo dạt theo giòng nước trôi.
Kiếp người
Buồn như đỉnh núi chơi vơi
Nhìn trông đá dựng lưng trời buồn tênh
Xa nguồn nước vẫn lênh đênh
Đời như mây trắng bồng bềnh nổi trôi…
NGUYỄN TIẾN QUỲNH GIAO