Cho Anh và Xuân
Lại đây anh ta dắt nhau vào mộng
Nhạc đă về hoa cỏ đọng hương yêu
Trời hết thấp cho gió diều làm một
Trời lên cao cho đầu tựa gối đầu
Ta sẽ hái những nỗi sầu vừa chớm
Nở trên môi em gái khóc xuân th́
Ta sẽ ủ những nụ cười vừa mở
Dưới ṿm trời nhân gian thường khép hở ṿng tay
Ta đong đưa mời nhau cốc rượu cay
Để thấm dần đáy ly hương mật ngọt
Và để nh́n nhau mắt cười trổ giọt:
T́nh ta muôn năm vĩnh viễn chẳng hề già�
Lại đây anh, người t́nh rất đỗi thiệt thà
Mắt thú tội ngay lần đầu gặp gỡ
T́nh yêu giấu đi đâu? V́ xuân đang về rất bỡ ngỡ
V́ b́nh minh đang mọc c̣n tim em là cơi tối
Ta nói yêu nhau dù t́nh có đến vội
Dắt tay nhau rảo bước thế gian này
Bỏ lại sau lưng những xiềng xích đắng cay
Của những hàng rào chật hẹp để chờ ngày thiên niên kỷ mới.
VƠ QUỲNH UYỂN