Mưa thu
Mưa rơi trên lá thu vàng
Mang mang trong dạ lại càng thiết tha
Xa xa bóng dáng quê nhà
Quan san cách trở, haỉ hà mù khơi
Thương thay một cánh chim trời
vì đông di trú cho người bâng khuâng
Giữa chừng một cuộc phù vân
Gặp nhau mấy chốc mới gần lại xa
Con tim nưả để lại nhà
Nưả mang theo với phù hoa quê người
Tỉnh say trong một trận cười
Thế gian mộng huyễn cho đời si mê
Bao giờ hết nợ về quê
Giang sơn khai hội bốn bề anh em
Dư hương
Càn khôn tái lai thu
Hà cớ Quỳnh Hoa trụ?
Nguyệt viên lưu chi nụ
Đích thụ thiểu dư hương.
Công phu
Ùn lên mây trắng ngút trơì
Toan đường lánh tục cất lơì đạo ca
Gặp người mặt tợ tiên nga
Công phu rơi rụng mù sa hồng trần.
HIỀN NGUYÊN