Hương Xuân
Nắng xuân về khắp đất trời
Giọt xuân vờn lá một màu biếc xanh
Mơn man trên cánh mai gầy
Con chim én lượn bồi hồi cỏ cây
Đất trời một cơi riêng tây
Đất ḷng dậy sóng ngất ngây hương t́nh
Nâng ly chào đón xuân nồng
Về trên muôn lá vọng ḷng giai nhân
Nàng xuân ngấp nghé cơi t́nh
Bâng khuâng mai nở bên đời quạnh hiu
Riêng ta chốn cũ tịch liêu
Vui buồn một cơi xiêu xiêu hồng trần
Thủy tiên e ấp nắng hồng
Hoàng mai sao măi vọng ḷng hồng nhan
Gió xuân nhạn đón én chào
Hương xuân phơi phới một màu trinh nguyên.
Ta yêu Xuân
Xẻ da thịt - căng buồng tim - Tràn lá phổi
Ta yêu xuân trên từng nỗi đoạn trường,
Ta yêu buồn bởi một cơi riêng ta!
Trong sâu thẳm giữa cơi đời vô vọng
Xuân cất bước ta riêng ḿnh lặng lẽ
Bởi xuân đến - xuân đi - lư vô thường
V́ sắc màu xuân lại quá kiêu sa
Ngập muôn lối hoa xuân về rộn ră
Chỉ ḷng ta bối rối đến ngỡ ngàng
Ta chỉ muốn ôm xuân trong tay ngọc
Nhưng được ǵ sau bao lần gối mộng
Sực tỉnh rồi ta một chốn đi hoang
Chỉ ḿnh xuân riêng một cơi dịu dàng
Ta một cơi ôm mộng đàn lữ thứ
Xuân đă đến - xuân sẽ đi trong sinh diệt
Ta vẫn ta trong muôn kiếp đoạn trường!
MAI PHƯỚC LỘC