Cõi hồn gầy guộc
chim chuyền nhành gió bay xa
liễu sa hồ khóc duyên ta nhạt màu
tình người, ngọn sóng tan mau
hồn em gầy guộc như cau vườn nghèo
tàn đông tựa cửa nhìn theo
đầu xuân áo mới đành treo hứng sầu
sớm, trưa, ngồi, đứng, lòng đau
buồn len mạch máu buồn vào ngăn tim
ví dầu tình chỉ lửa rơm
dĩa gừng chén muối trót bưng một lần
phụ nhau giữa buổi còn xuân
phụ nhau trời đất phong trần từ đây.
NGUYỄN THỊ MINH THỦY